Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

Những bài hoạ & hồi đáp bài thơ "Đất nước mình ngộ quá phải không anh?"


 Hoàng Trọng Thanh (Danlambao) - Cảm nhận thấy mình cũng là một trong những người mà Cô giáo Trần T. Lam có thể gọi bằng "Anh" nên tôi xin Họa Đáp bài thơ này để chia sẻ những suy tư về hiện trạng đất nước cùng cô & tất cả Quí vị nào còn nặng lòng với Tổ Quốc).

Đất nước mình không ngộ quá đâu em
Bốn ngàn tuổi! Chẳng phải dân không chịu lớn
Vì bẩy mươi năm đảng bắt dân bú mớm
Nên trước những bất công dân bận, chửa kêu đòi...

Đất nước mình chẳng lạ lắm đâu em
Dẫu thành tích bánh chưng, tượng đài ngàn tỉ
Cờ 6 sao đón vua Tập được thực hiện kỳ vĩ
Chỉ vì sinh mạng dân Việt sao bằng đảng phải sống còn!

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH ?!!

( Trần thị Lam - gv trường chuyên Hà tĩnh)

Đất nước mình ngộ quá phải không anh?
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn,
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm,
Trước bất công vẫn không biết kêu đòi...

Đất nước mình lạ quá phải không anh?
Những chiếc bánh chưng vô cùng kỳ vĩ,
Những dự án và tượng đài nghìn tỷ,
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...

Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

SÀI GÒN THƯƠNG MẾN

NGUYỄN TƯỜNG THỤY



                      Sài Gòn bây giờ thành phố đã đổi tên
                      Tôi vẫn muốn gọi bằng cái tên thương mến cũ
                                                    NGUYỄN TƯỜNG THỤY
Sài gòn xưa “Hòn ngọc Viễn Đông”
Bây giờ Viễn Đông thành phố nào là hòn ngọc?
Tôi nghĩ thế thấy thương yêu da diết
Một Sài Gòn rực rỡ nét hào hoa.
Tôi đến Sài Gòn vừa dứt can qua
Thấy ngơ ngác trước đô thành lộng lẫy
Tôi thương Sài Gòn bằng những gì tôi thấy
Cố đô một thời tráng lệ kiêu sa.
Những người dân khoáng đạt hiền hòa
Phố thị khác những gì qua tâm tưởng
Tôi ở Bắc lớn lên trong thiếu thốn
Vẫn ngỡ đang đi tới cửa thiên đường.

Chân dép cao su đi khắp nẻo phố phường
Tôi trăn trở với bao nhiêu câu hỏi

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

ƯỚC MƠ CỦA EM !


ST


Em ước chồng em như giáo viên
Trả bài anh nghĩ đến thường xuyên
Đêm về cứ thế không cần nhắc
Cuộc sống vui tươi hết muộn phiền.

Em muốn chồng như bác sĩ cơ
Chả cần văn vẻ, chả làm thơ 
Cứ vào là bắt cởi quần áo 
Nhanh gọn để em khỏi phải chờ.

NÓI VỚI CON GÁI

PHẠM ĐÌNH TRỌNG

Là con gái con cũng là hiện thân của cái đẹp
Cái đẹp trời cho ở sợi tóc, làn da, ở đường nét, dáng hình
Cái đẹp do chính con tạo ra ở lời ăn tiếng nói, ở cử chỉ hành vi
Cái đẹp của sự dịu dàng bao dung, của tấm lòng đôn hậu.
Cái đẹp trời cho dù đẹp đến đâu cũng hữu hạn
Sẽ trở thành bình thường với người đàn ông đã biết hết về nó
Sẽ phôi pha theo năm tháng cuộc đời
Nếu chỉ là cái đẹp trời cho nhều khi chỉ là tai họa.
Cái đẹp do chính con tạo ra mới vô tận vô cùng
Không ai đi hết sự dịu dàng của tấm lòng đôn hậu
Không ai nhàm chán một giọng nói ngọt ngào vẫn thánh thót bên tai
Sự dịu dàng bao dung làm cho con dù bé thơ đã có tấm lòng Người Mẹ.

Vẻ đẹp tâm hồn con luôn mang đến cho đời điều bất ngờ kì diệu
Cuộc đời người đàn ông nào cũng ngắn ngủi vô cùng
Trong cuộc hành trình say mê khám phá điều kì diệu ở người đàn bà của riêng mình
Như cuộc hành trình miệt mài khám phá cái đẹp của cuộc đời