Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI


 Trần Trung Đạo


Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC


Khóc là hèn là nhát phải không em
Nhưng không khóc hận này sao vơi được
Đất nước chúng ta nay bốn bề thọ giặc
Còn đâu Rừng vàng, đâu Biển bạc một thời hoa
Muốn xé tan lồng ngực hét thật to
muốn phỉ nhổ lũ tà quyền bán nước
Anh muốn khóc mà không sao khóc được
Nước mắt đặc lại rồi keo quánh ở đáy tim
Khóc là hèn là bạc nhược phải không em
Bởi thành phố hôm nay thay cờ hoa bằng thép gai dây kẽm
Không khí nặng nề cứ như thời kháng chiến
Ai chia cắt lòng người cho u ám cả trời quê

DÂN NGÁN ĐẢNG RỒI


Đảng ơi! Dân ngán Đảng rồi
Xin đừng diễn mãi như thời năm mươi
Đảng ơi! Xin chớ chọc cười
Tám mươi năm lẽ những lời cũ xưa.
Bây giờ Đảng nói cũng thừa
Niềm tin đâu thể lọc lừa Túi Tham
Dân nhìn những việc Đảng làm
Lắc đầu ngao ngán nhìn hàm Bò Nhai.
Bao giờ có chốn Thiên Thai
Ngày xưa Đảng hứa, Dân bừa Đảng gom
Đảng như xác chết trong hòm
Cứ hoài đeo bám, Dân khom lưng cày.

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

DẬY ĐI EM .

Luu Thành

..............................
Nắng vàng , Cát trắng , Biển xanh
Ru đi em !
Giấc an lành thiên nhiên
Hàng mi khép 
Mộng ngoan hiền
Em là sức sống mọi miền biển xa !
........
Chiều nay Biển của quê ta
Rưng rưng lệ khóc hồn ma muôn loài
Đại dương còn đắng u hoài 
Nàng Tiên cá 
bỗng sóng soài ngất ngư
.........
Kể từ 
có biển tới giờ
Hôm nay Biển cũng đang chờ chết queo
Xót xa gió lạnh quê nghèo
Ngư dân , Cá , Muối hồn theo phương nào...
...........
Lời thơ em gửi mai sau
Đừng ô nhiễm Biển 
Mà đau lòng người 
.....................................

Luu Thành 

Ông Obama đến nước ta


Đặng Huy Văn (Danlambao) - (Thư ngỏ gửi ngài Tổng Thống Obama)

Ông Obama đến nước ta
Ngài là Tổng Thống hay là Hiền Nhân?
Mà lòng Ngài biết thương dân
Việt Nam đang bị mất dần Biển Đông!

Ngăn đường biển, chặn đường không
Ngài sang bảo vệ Biển Đông nước mình
Mà bầy đầy tớ Bắc Kinh
Lu loa "diễn biến hòa bình", lạ không?

Con đường từ dạ dày tới nghĩa địa trong thời đại Hờ Cờ Mờ

Đảng Còm Sỹ Lề Dân 




"- Đất nước mình... còn gì nhậu không em?
Sao thực đơn hôm nay cái gì cũng hết?

- Dạ thưa anh, cá biển thì... đã chết,
Cá sông, không. Nước mặn đã tràn bờ.
Ếch, cua, lươn, rắn, ốc... chiên bơ,
Đồng khô cạn, diệt vong từ tháng trước.
Có món Tôm sú bơm rau câu mọng nước,
(Không phải em bơm, trước khi nhập nhà hàng).
Món sườn heo sốt với rượu vang,
Giờ có thêm Salbutamol cho nhiều nạc.
Hay anh ăn rau muống xào tỏi đi, cho nó mát.

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

TỔ QUỐC CÓ BAO GIỜ ĐAU THẾ NÀY CHĂNG?!

Phong Ba

Tổ quốc có bao giờ đau thế này chăng
Mấy chục năm hai miền thống nhất
Mà đất nước vẫn nghẹn ngào uất hận
Bao vạn chài vẫn trắng những vành khăn
Tổ quốc có bao giờ đau thế này chăng
"Giặc cướp quen" trên những con "tàu lạ"
Tàn bạo dã man, điên cuồng hèn hạ
Ác độc hơn loài ngã quỷ Sa-tăng

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

TIẾNG AI HAY TIẾNG MẸ LAM?


ĐĂNG HUY VĂN 
(Viết tặng Trần Thị Lam(*) nhân Ngày của Mẹ)

Tiếng ai hay tiếng mẹ Lam?
À ơi bên võng con nằm, mẹ ru
Câu thơ xưa của Nguyễn Du
Bâng khuâng ai hát đò đưa thuở nào?

Bắc thang lên hỏi trời cao
Sơn Dương đã nhượng giặc Tàu, đúng không?
Để giờ ven biển Miền Trung
Bạt ngàn cá chết mênh mông dạt bờ!

Bốn ngàn tuổi vẫn ngây ngô
Bờm chê bè gỗ, ngồi chờ nắm xôi
Xót xa thay nước non tôi!
Bờm xưa khố rách nay ngồi chiếu trên...

Từ biển đảo đến đất liền
Bờm rao bán tuốt lấy tiền mua xôi
Một nắm xôi-vạn mạng người
Làm nên Cải Cách một thời Bờm yêu(**)

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

Đất nước này không phải của riêng ai

Minh Trân

Đất nước này không phải của riêng ai
Đừng ép tôi ngoại lai tư tưởng dại:
Bức hại đồng bào, dẫn giặc về dâng đảo
Ôi, Hoàng Sa, Trường Sa, ải Nam Quan!
Đất nước này không phải của riêng ai
Sao lạ chỉ một nhóm người được nói
Phần còn lại hở môi là có tội
Khi "tự do hơn gấp vạn lần" rồi?
Đất nước này người dân chỉ được nghe
Báo chí, phát thanh, truyền hình từ phe Đảng
Tuyên giáo một chiều, ai phản hồi đều phản động
Đất nước này phản động khắp toàn dân

Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016

EM CHƯA HIỂU HẾT ĐÂU EM

Nguyễn Văn Diệp




Đất nước mình chưa đến nỗi thế đâu em!
Vẫn chói sáng qua bốn ngàn năm
Tự vua chúa đến dân đem ai không qua bú mớm
Sơn hào chăm chút, rau cháo nuôi nhau trước sau đều lớn

Đất nước mình rồi chẳng khác mấy đâu em!
Xưa dự án ,tượng đài hàng ngàn tỉ
Thì nay mai rút xuống độ vài trăm!
Người lao động chẳng có gì nhưng vẫn coi là vĩ đại!

Đất nước mình không buồn quá thế em!
Rừng hết bạc,biển hết vàng ,nhưng đồng xanh rồi lại biếc
Con cháu mai sau sao ngồi yên chịu chết
Chúng sẽ đòng tầu rẽ sóng vượt khơi xa

ĐẤT NƯỚC MÌNH YÊU LẮM PHẢI KHÔNG EM?

Hồ Bá Thâm
 (Gửi Trần Thị Lam, tác giả bài thơ
“Đất nước mình ngộ quá phải không anh”)

Đất nước mình em có nhớ không
Nhiều khổ đau nhưng cũng lắm chiến công
Đánh giặc giỏi thành “lương tâm thời đại”
Mà một thời xa chẳng ai biết “Việt Nam”!
.
Đất nước mình em có nhớ chăng
Để có trưa Ba mươi tháng Tư phải vượt qua tù tội, tối tăm
Đường xây dựng còn dài bao sóng gió
Không vững tay chèo sao thắng được cản ngại, khó khăn!

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH CÓ GÌ LẠ ĐÂU EM



Đất nước mình có gì lạ đâu em
Cũng núi cũng sông cũng đồng cũng biển
Bên cạnh thanh cao vẫn còn đê tiện
Lạ lúc đầu sau mãi cũng thành quen




Đất nước mình có gì lạ đâu em
Nhũng nhiễu tham quan nước nào chẳng có
Ở nước ta họ kêu bộ phận nhỏ
Lạ lúc đầu sau mãi cũng thành quen.

Đất nước mình ngộ quá phải không anh

Thơ: Cô giáo Lan (Hà Tĩnh) Ngâm đọc: Hồn Nhiên


Thơ: Trần Thị Lam..Trường PTTH chuyên Hà Tĩnh--Phổ nhạc : Phượng Mai--Phối âm : Nhạc sĩ Trần Chí Phúc--Trình bày: Phượng Mai & Trần Chí Phúc



Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

VĂN TẾ THẬP LOẠI CÁ TÔM

Khuyết danh


Thủa trời đất nổi cơn bán chác
Lũ ngoại bang bạc ác ranh ma
Đất dày biển thẳm bao la
Vì đâu nên nỗi hương hoa ngút trời.
Biển Vũng Áng chơi vơi bóng nguyệt
Mỏm Đèo Con tựa huyệt xanh om
Hải lưu phơi xác cá tôm
Ngang lưng chữ S như ôm đoạn trường.
Loài rạm cáy vẫn thường chui lủi
Cát phơi còng , sóng dúi ghẹ cua
Dương đôi con mắt trơ trơ
Hai càng tám cẳng cũng thua đận này.

Em có biết

Lê Dủ Chân


Em có biết ai là kẻ thù truyền kiếp
Bắt dân ta nô lệ một ngàn năm
Bao đời nay vẫn giuơng vuốt nhe răng
Mong chiếm lấy nước ta làm quận, huyện?


Em có biết ai là tên xâm lược
Chiếm Lão Sơn, Bản Giốc, Nam Quan
Hoàng Trường Sa, Đông Hải mưu toan
Chặn nước Việt tìm đường vươn ra biển?