Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

VĂN TẾ THẬP LOẠI CÁ TÔM

Khuyết danh


Thủa trời đất nổi cơn bán chác
Lũ ngoại bang bạc ác ranh ma
Đất dày biển thẳm bao la
Vì đâu nên nỗi hương hoa ngút trời.
Biển Vũng Áng chơi vơi bóng nguyệt
Mỏm Đèo Con tựa huyệt xanh om
Hải lưu phơi xác cá tôm
Ngang lưng chữ S như ôm đoạn trường.
Loài rạm cáy vẫn thường chui lủi
Cát phơi còng , sóng dúi ghẹ cua
Dương đôi con mắt trơ trơ
Hai càng tám cẳng cũng thua đận này.


Loài đén nhệch xưa nay rúc cát
Cũng một ngày mục nát thân lươn
Cớ chi chẳng quấn chẳng trườn
Còng queo quằn quại nằm ườn phơi thây.
Xưa tôm tép đua bầy giỡn nước
To tôm hùm, tiểu nhược ruốc moi
Một ngày nhật nguyệt sáng soi
Đem thân bèo bọt mà chơi ngọn triều.
Như cá mú thì nhiều vô kể
Thu, song, hồng, nhụ, đé, trích, chim
Giăng đầy lợi bể nằm im
Dãi thây trăm họ suốt nghìn dặm xa.
Rắn như ốc, nuột nà như nuốt
Gai như sò, trơn mướt tựa nheo
Cá tôm như phận kẻ nghèo
Sa cơ một chuyến gieo neo vạn đời.

Kẻ ám sát biển khơi đâu tá
Diệt môi trường, tàn phá môi sinh
Ngán ngao mà hỏi cao xanh
Biển vàng mà chết cũng thành tha ma.
Ngó hết biển nhìn qua sơn cước
Giang sơn này độc dược tràn lan 
Bán buôn sông biển non ngàn
Hồn hề hồn hỡi hồn tan hay còn…

Nhớ quê nhớ biển–Đề Ngộ
4/2016.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét