Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

CHÙM THƠ VIẾT VỀ MẸ.KÍNH YÊU.

ĐỜI MẸ

Mồ côi Cha khi mới mười sáu tuổi
Mười sáu tuổi Mẹ lấy chống đạo xứ.
Cơm độn,áo manh cháo rau chưa đủ.
Vật lộn với đời, chiếc đòn gánh oằn vai.
Chân đất đường xa, nặng trĩu vai gầy
Mồ hôi chảy dài, mắt cay miệng đắng.
Gánh hàng ra đi lúc gà gáy sáng
Rời rã đôi chân thao thức canh thâu
Nắng hạ,mưa đông sương gió dãi dầu
Tần tảo, lần hồi để đỡ Mẹ nuôi em ăn hoc (*)
Thời loạn ly Mẹ tham gia đánh giặc .
Việc nước, việc nhà Mẹ chẳng ngơi tay
Tranh thủ sớm hôm lên lớp hàng ngày.
Đôi vai gầy Mẹ tảo tần lặn lội
Mỗi nếp nhăn một nỗi lo sớm tối,
Mẹ gánh buồn vui của cả gia đình
Suốt cuộc đời Mẹ nhẫn nhịn hy sinh
Để truyền cho con em cái tâm, cái chữ.
Con lớn lên trong tay gầy che chở.
Vất vả mưu sinh nên đạo hiếu chưa tròn.
Trăm năm nước chảy đã mòn.
Tình Mẹ đôn hậu mãi còn trong tim.
Vượt qua bảy nổi năm chìm.
Mẹ tôi mãi mãi là Chim Đại bàng.
Hà Nam tháng 2/2015
NHƯ HOA
(*)- Mẹ tôi là con gái cả trong gia đình ,khi Mẹ lấy Bố được nửa năm thì Ông Ngoại mất .Bà Ngoại lại đau yếu quanh năm,
Dưới Mẹ còn có 4 em thơ dại do vậy nên Mẹ phải làm lụng vất vả để đỡ Bà nuôi các Cậu,các Dì../.

-----
LÒNG MẸ


Nhà nghèo Mẹ lại đông con.
Xót thương thân mẹ gầy còm xanh xao
Tối ngày lận đận lao đao.
Gồng xiêu, gánh mếch miễn sao có xài.
Sớm hôm bữa sắn, bữa khoai.
Cho con no bụng chẳng ngoài cháo cơm.
Mẹ sinh sáu chị em con.
Cuộc sống vất vả, thân còm Mẹ mang.
Công Mẹ lấp biển, rời non.
Các con ghi tạc sắt son trong lòng
Đêm ngày Mẹ những đợi mong
Năm canh thao thức trong lòng nhớ thương 
Hôm nay trở lại quê hương.
Các con của Mẹ bốn phương sum vầỳ
Chắt nội, ngoại của cụ đây.
Thỏa lòng mong nhớ những ngày con xa .
Hà Nam tháng 2/2015
NHƯ HOA
-----
CÔNG MẸ.




Cày cuốc, gồng gánh mòn vai
Mẹ đi từ buổi sớm mai tối về.
Thân gầy, vai mỏi, chân tê 
Mẹ tryền sức sống tràn trề cho con
Một vai Mẹ gánh nước non 
Một vai việc xóm việc làng Mẹ lo
Kỹ sư,thầy thuốc, nhà thơ...
Nhà giáo, công chức đều nhờ công ơn.
Mẹ từng dậy dỗ sớm hôm,
Chưa hề nghe Mẹ kể ơn một lần !
Một thời lớp học bình dân,
Đều do tay Mẹ tảo tần dựng nên.
Non sông đất nước vững bền
Có công của Mẹ đặt nền dựng xây.
Hà Nội xuân 2013
NHƯ HOA.

-----

TÌNH MẸ !


Tôi nay tuổi ngoài sáu mươi.
Mẹ tôi tám lăm, dáng người mảnh mai
Nhìn tôi Mẹ cứ lo hoài.
Rằng sao con Mẹ trông người"phổng phao"
Tôi về chẳng có bữa nào,
Là Mẹ không gắp cho vào bát con:
Nào thịt, nào cá rán ròn,
Phần con quả ngọt miếng ngon nhất đời .
Mỗi khi trái nắng trở trời
Con Mẹ trong người khó ở Mẹ thương
Nào thuốc, nào nước tận giường.
Mẹ tôi cứ nghỡ tôi còn bé thơ .
Điều hơn lẽ thiệt nhỏ to
Mẹ nhắc, Mẹ dặn, Mẹ lo con mình
Chẳng biết nó đã đinh ninh.
Những lời Mẹ dặn tận tình hay chưa?
Mẹ ơi cho đến bao giờ
Trong Mẹ mới hết nỗi lo phập phồng
Lo con trẻ dạ non lòng ,
Lo con khờ dại bao giờ lớn khôn !
Dù đi khắp chốn nước non,
Lòng Mẹ chẳng hết bồn chồn lo âu .
Mẹ ơi Con chúc, con cầu,
Con mong Mẹ khỏe sống lâu muôn đời./.
Hà nội xuân 2013
NHƯ HOA

-----



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét