Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Thơ Thái Bá Tân:

Lo sắp tới Trung Quốc sẽ đánh mình
24-6-2016
Nếu cờ của Trung Quốc
Có thêm một ngôi sao.
Thành một khu tự trị,
Việt Nam sẽ thế nào?
Trước hết mất tên nước.
Dân Tàu sẽ tràn sang.
Chính thức dùng tiếng Hán.
Tiếng Việt như tiếng Choang.

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Lại thơ Trần Thị Lam



TÂM SỰ ĐẦU TIÊN CÙNG CHÁU NỘI 8 NGÀY TUỔI


Cháu phải gánh "nợ nần ông cha để lại"*
Bởi lũ mượn danh Nhân Dân vay mượn - trộm cắp, tiêu xài.
Cháu sẽ phải đòi lại Hoàng &Trường Sa.

Vì lũ "16 chữ vàng" hôm nay dâng hiến.
Cháu sẽ phải đòi Quyền Làm Người"
Vì hôm nay chúng độc tài
Mà ông, cha khoanh tay, rũ áo.
*
Lẽ nào cháu cũng "sinh Nhầm Thế Kỷ"?
Lẽ nào cháu cũng chọn nhầm Quốc Gia?

3 Am ngày 28-6-2016.
* Thơ của Trần Thị Lam

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

VÕ NGUYÊN GIÁP

Thái Bá Tân

Nhẫn nhục mưu việc lớn
Là việc rất đáng khen.

Nhẫn nhục để khỏi chết
Là thứ nhẫn nhục hèn.
Nhớ hồi ông Giáp chết,
Cả nước như lên đồng.
Đặc biệt mấy bác trẻ,
Vật vã khóc thương ông.

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Tâm Thư Gửi Bộ Quốc Phòng

VAT/ người con gái sông La

Gái sông La ...có vài ba nguyện vọng 
Bộ Quốc Phòng, trả lời cháu được không ?
Trả lời dân, những thắc mắc trong lòng
Dân trăn trở ... không yên tâm Bộ ạ !
Lí do gì ...Anh Khải đi nhanh quá ?
Lí do gì ...hai chiếc máy bay rơi ?
Một người về vẫn biết nói, trả lời
Hộp đen đó , có cử người thẩm định...?

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

Họa bài “ Đất nước mình ngộ quá phải không anh “ của tác giả Trần Thị Lam ( trường chuyên Hà Tĩnh )


Ngô Văn Anh
( Gv ngữ văn  THCS Vĩnh Hiển, Phú Lộc, Huế )


Đất nước mình chẳng ngộ quá đâu em
Mấy nghìn tuổi, chắc hẳn gì đã lớn
Phải “ bú mớm “ bởi miệng mồm móm mém
Bị bất công đành chẳng dám “kêu đòi”!

Đất nước mình chẳng lạ quá đâu em
Bởi cái hư danh mà làm điều “ kỳ vĩ “
Dù nghèo đói vẫn tiêu sài tiền tỷ
Chết ai đấu! dân đóng thuế kia mà !

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

ĐỐI THOẠI LẠC LONG QUÂN VÀ ÂU CƠ


Lời nàng Âu Cơ
Trần Thị Lam  ( gv trường chuyên Hà tĩnh)
Lạc Long Quân chàng hỡi có hay
Biển nổi sóng và lòng em quặn thắt
Trèo lên đỉnh non cao để thu vào tầm mắt
Những sông núi biển bờ từng ghi dấu đôi ta.
Chàng đã đi biền biệt phía khơi xa
Lời ước hẹn "khó khăn hãy gọi ta"chàng còn có nhớ
Thiếp phận nữ nhi yếu mềm như cỏ
Con dại cái mang muôn sự cậy nhờ chàng.

Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

NẾU NGÀY ẤY...

Nếu ngày ấy, bến Nhà Rồng đóng cửa
Người lang thang quay trở lại Nghệ An
Làm giáo làng hay một chân thơ lại
Thì ngày nay dân đã thoát lầm than.
Nếu ngày ấy, sông Sàigòn nổi sóng
Người đang leo bỗng rớt mẹ xuống sông
Bầy sấu đói đã reo mừng rước bác
Thì ngày sau xương đâu trắng cánh đồng.

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

Đất nước mình !

Nguyễn Thùy Linh


Em lớn lên đất nước đã "yên bình",
Không tiếng súng, đạn bay hay pháo nổ,
Chẳng còn cảnh những người dân đói khổ,
Ăn bo bo độn khoai sống qua ngày.

Em yêu Bác với trái tim thơ ngây,
Em yêu Đảng với tâm hồn khờ dại.
Yêu tất cả những gì là "vĩ đại" !
Mác-Lê Nin soi sáng lối em đi...