Ngô Văn Anh
Đất nước mình chẳng ngộ quá
đâu em
Mấy nghìn tuổi, chắc hẳn gì
đã lớn
Phải “ bú mớm “ bởi miệng mồm
móm mém
Bị bất công đành chẳng dám “kêu
đòi”!
Đất nước mình chẳng lạ quá
đâu em
Bởi cái hư danh mà làm điều “
kỳ vĩ “
Dù nghèo đói vẫn tiêu sài
tiền tỷ
Chết ai đấu! dân đóng thuế
kia mà !
Đất nước mình chẳng buồn quá
đâu em
Biển bac, rừng vàng, cánh
đồng ngọc bích
Sao không phá, không đào,
không bán
Được việc mình, vừa được bụng
lân bang
Đất nước mình chẳng thương
quá đâu em
Cha ông phá thì con cháu phải
trả!
Di sản mai sau cần chi trang trải
Đứng trước năm châu cứ che
mặt cúi đầu !!!
Đất nước mình rồi sẽ về đâu ư
?
Lệ thuộc, đói nghèo, mất dần
lãnh thổ
Trời, đất, tổ tiên, trước,
sau đành chịu
Nếu bây giờ còn ngậm đắng làm
vui.
20/4/2016
Ngô Văn Ánh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét