Nguyễn
Thế Yên
Sao
lại là Miền Trung
Ơi bão
lũ?
Mùa
nối mùa
Nào
có mùa vui!
Cả
nước oằn mình
Đau
nỗi đau Miền Trung
Biển
ngộ độc
Rừng
vàng đã hết
Bão
lũ laị tràn về
Mênh
mông trời nước
Mọi
thứ đã chìm
Chỉ
còn những con người đang bơi trong mê
Chỉ
còn những vật nuôi cố ngoi lên mặt nước
Nhưng
thủy điện trên cao vẫn cần phải xả
Nước
vẫn dồn về...
Trên ti
vi
Mở
đầu chương trình thời sự:
Vẫn
những cuộc họp và những cái bắt tay
Những
bản tin nóng trong ngày:
Vẫn
bắt đầu bằng những phiên hội nghị
Công
điện khẩn trên đài:
“Chủ
động ứng phó bão lũ...”
Chỉ
còn những con người đang bơi yếu ớt
Chỉ
còn những vật nuôi đang ngoi lên hấp hối
Và
thủy điện trên cao vẫn cần phải xả
Nước
vẫn dồn về...
Những
kẻ đào rừng khoét sông
Những
bọn lấp mọi ao hồ chia chác
Những
dự án xả núi sâu ngàn tỷ
Đất
tràn về như máu Tây Nguyên
Và
những tên phá hàng trăm héc ta rừng xây biệt phủ
Những
lũ khốn bảo kê Formosa
Chà
đạp dân mình
Vẫn
phè phỡn
Vẫn
nhởn nhơ
Vẫn
cười
Trên
nước mắt Miền Trung
Trên
nỗi đau Dân Tộc
Đúng
quy trình...
Xe
biển xanh lục tục đi chùa
Cung
tiến hàng chục tỷ
Không
phải gửi về để cứu đói Miền Trung
Đốt
hàng trăm triệu tiền vàng mã
Không
phải cho những người dân Miền Trung xấu số
Không
phải cho những chiến sỹ đã ngã xuống để giữ yên biên đảo
Mà để
thánh thần cho tiếp tục thăng quan
Để
thắt chặt bang giao, vững vàng phe nhóm
Bán
nước
Hại dân
Đúng
quy trình...
Ơi
Miền Trung!
Ôi Nhân
Dân tôi!
Nơi
tốp năm đất nước hạnh phúc nhất trên đời
Đang
lênh đênh
Trên
bão bùng sóng nước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét