Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

HAI NỬA


       Một người nằm nửa giường đôi
Nửa kia thương nhớ bồi hồi đợi ai
       Năm canh thao thức thở dài
Giá mà ai nữa cả hai cùng nằm
       Một mình cứ thổn thức chăng !
Đêm đông giá lạnh ai nằm đêm nay ?
      Ngày nào còn gối đầu tay
Bây giờ người vội quên đây sao đành…
      Hỡi ai cùng cảnh lênh đênh
Giường chờ chiếu đợi ta giành cho nhau
     Tình chiều còn ấm hương cau
Sang Đông nhưng vẫn thắm màu sắc xuân
     Xin ai đừng chớ ngại ngần
Hai nửa ghép lại hồi xuân tình già …


Thứ Hai, 4 tháng 9, 2017

ĐỊT MẸ CÁC ÔNG!

Thơ Thái Bá Tân:  

“Thu nhập của bộ trưởng
Lớn gấp nghìn lần lương”.
Chuyện ấy ai cũng biết,
Và là chuyện bình thường.
Không bình thường ở chỗ
Khẳng định thông tin này -
Một đại biểu quốc hội,
Cựu thống đốc gần đây.

Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

GỬI NGƯỜI ANH


Cụ thua tôi hai tuổi,
Tôi gọi cụ bằng Anh.
Tôi kẻ sĩ nhút nhát,
Cụ chiến sĩ đấu tranh.
Gần thế kỷ cụ sống
Không bợn gì trong lòng.
Xin cụ cho tôi gọi
Cụ là người anh hùng!
Bữa nào trời êm ả,
Cho tôi được về thăm.
Được nghẹn ngào chúc cụ
Thong thả sống lâu năm.
Phạm Toàn
2-9-1945 2-9-2017



NẾU MỘT NGÀY?


Nếu một ngày chị bị bệnh ung thư
Uống thuốc giả thì làm sao sống nổi
Chị có thể mỉm cười nơi chín suối 

Tha thứ lũ buôn thuốc giả giết người?

Nếu một ngày người thân chị qua đời
Vì thuốc giả nên bao tiền cũng chết
Chị có thể giả vờ như không biết
Thuốc giả này thuộc quản lý ngành y?

VĂN TẾ THẬP LOẠI QUAN THAM

VĂN TẾ THẬP LOẠI QUAN THAM
(Kẻ hậu sinh cung kính lạy cụ Đồ Chiểu)
Phạm Lưu Vũ

Hỡi ơi!
Thuế nặng phí dày,
lòng dân bải hoải.
Trăm năm công đánh giặc, chưa chắc mà nay ở ngôi cao,
Mấy đời móc túi dân, thân tuy béo tiếng tham như chó
Nhớ quân xưa:
Con cái nhà ai,
Ăn no dửng mỡ.
Quen thân nhung lụa, đâu biết lòng dân,
Chỉ biết chọi nhau, ở trong biệt phủ.
Việc hát, việc hò, việc đàn, việc đúm… thân vốn quen rồi,
Học ăn, học nói, học chữ, học nghề… mắt đâu thèm ngó.
Nghiệp ăn hại kết tinh từ kiếp trước, cha quan to thì mình tất quan to,
Mùi tham lam đã ngấm đến cao lâu, thích hối lộ như mèo hoang thích chuột.
Chỗ thấy đường xe đông như nước, muốn lập trạm thu;
Ngày xem ngân sách cạn như chùi, muốn nâng thuế VAT.
Một mối lợi danh ngồn ngộn, há để ai cướp mất của ai,
Hai tầng quyền lực ngút trời, đâu dung lũ dân đen khốn khó.
Nào sợ ai đòi, ai bắt? phen này xin thỏa sức tung hoành,
Chẳng thèm biết ngượng, biết ghê, chuyến này quyết ra tay vơ vét.
Khá ngon thay:
Vốn chẳng phải quan to, quan nhỏ, khối thằng theo đóm được an tàn,
Chẳng qua là con bạc, con buôn, quan hệ tốt thiếu gì dự án.
Mười tám môn hối lộ, nào biệt thự, nào nhà,
Chín chục triệu dân đen, cứ tha hồ móc túi.

Thứ Tư, 30 tháng 8, 2017

Tâm Thư Gửi Bộ Y Tế

 ( Thơ con gái Hồng Thắm Nguyễn )
Vân Anh Trần

Muốn hỏi một lời từ sâu thẳm trái tim
Mà bấy lâu nay cháu vẫn kìm vẫn nén
Thay mặt bệnh nhân mang nỗi hờn uất nghẹn
Cô Tiến , chú Hùng có thấy thẹn hay không?

Mắc bệnh ung thư họ đã rất đau lòng
Bao đứa trẻ còn trông mong được sống
Kéo dài tuổi thơ và ấp ôm ước vọng
Đôi mắt tròn xoe đang trông ngóng , đợi chờ

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

Chẳng cần biết…


Kỳ Duyên
( Mùa thu bao giờ cũng ám ảnh với rất nhiều kỷ niệm, vui và buồn, khổ đau và hạnh phúc… )

—————–

Chẳng cần biết mùa thu đã đến 
Nắng vẫn hôn cháy bỏng mặt đường
Ô cửa sổ đám mây xanh hò hẹn
Tâm hồn ai bông cúc đã lên hương
.
Chẳng cần biết ta rất già hay vẫn trẻ
Rừng đa đoan lẩn khuất những mộng mơ
Hoa trái ngọt tưới đắng cay thấm đẫm
Mồ hôi rơi cùng cười khóc dại khờ
.

Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

ANH HÈ 2017 TẠI HẢI PHÒNG





Tượng đài dựng tại Sơn La

(Thân tặng Giáo Sư Ngô Bảo Châu)
Đặng Huy Văn

Giáo Sư Ngô Bảo Châu: “Số tiền này đủ để xây toàn bộ trường, các ký túc xá cho Sơn La và các tỉnh miền núi. Trẻ con ăn không đủ no, áo không đủ ấm , sinh hoạt như lũ thú hoang, mà bỏ ra 1400 tỷ để xây tượng đài thì hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh“.


Tượng đài dựng tại Sơn La
“Hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh!”
Sinh thời lai lịch bất minh
Việt, Hoa hai nước đều tình quê hương
Nay thành tượng đá hoa cương
Vẫn yêu nước Việt, vẫn thương nước Tàu
Miền Nam khắc khoải niềm đau
Nồi da xáo thịt biết bao năm trời
Mậu Thân Sáu Tám Huế ơi
Nghìn sau sử sách đời đời khắc ghi
Đánh cho quân Mỹ cút đi
Để Mao ác quỷ nâng ly rượu mừng
Thành danh lưỡng quốc anh hùng
Tượng đài nghìn tỷ trải cùng nước non
Mặc bay ai mất ai còn
Dân xa bệnh viện, trẻ con thiếu trường
Ngày ngày pá, mế lên nương
Háng Đồng dột nát là trường của em!(1)
Sơn La chờ đợi ngày đêm
Tượng đài nghìn tỷ về trên đất này
Quan tham có “cục” cầm tay
Để xây biệt thự rồng bay cuối trời
Mời lên du lịch quê tôi
Mà xem xác chết được “ngồi” xe ôm!(2)
Còn trời, còn nước, còn non
Tượng đài còn đó, dân còn khổ đau
Bảy hai năm lệ thuộc Tàu
Nhờ ai gây dựng, đồng bào rõ không?
Hà Nội, 19/7/2017
Đặng Huy Văn
(1). Về nơi học sinh phải ăn thịt chuột ngày giá rét

(2). Chở người chết bằng xe máy: Có hỏi bác sĩ thuê xe – DVO – Báo ..

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

TOÀN DÂN HÃY GHI NHƠ

Tân Thái Bá

Toàn dân hãy ghi nhớ
Họ tên hai quan tòa
Đã trực tiếp xét xử
Vụ Mẹ Nấm vừa qua.
Một, đại diện công tố,
Họ tên - Lê Quang Trung.
Người đề nghị mức án
Mười năm, thật điên khùng.

Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

ÁC VÀ NGU

Tân Thái Bá


Tòa vừa xử Mẹ Nấm
Bản án mười năm tù.
Phi lý và độc ác,
Và là bản án ngu.
Chính quyền cũng ngu nốt.
Một, Mẹ Nấm làm gì
Để bị xử như thế,
Bất chấp cả lương tri?
Hai - đơn thân, Mẹ Nấm
Trong lúc tù mười năm
Ai nuôi hai đứa nhỏ,
Hay tòa không quan tâm?

Thứ Tư, 5 tháng 7, 2017

CHÚNG TA LÀ MẸ NẤM

Tân Thái Bá


Chúng ta là Mẹ Nấm,
Chúng ta là Ba Sàm.
Vì chúng ta đơn giản
Đều là người Việt Nam.
Mẹ Nấm đã bị bắt,
Không hề chống phá ai.
Như chúng ta, Mẹ Nấm
Lên tiếng vì tương lai,
Vì non sông, đất nước.
Vì ô nhiễm môi trường.
Vì một xã hội mới
Biết sống bằng yêu thương.

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

CÓ PHẢỈ EM ?

TẶNG N.H YÊU DẤU !
*****
Có phải em đoá hoa chiều muộn nở
Trong vườn hoa em rực rỡ đẹp tươi
Gió xuân đưa ngào ngạt cả đất trời
Anh cảm nhận vừa thân quen vừa lạ.



Có phải em hoa Phượng hồng mùa hạ,

Đỏ rực trời từng dàn nhạc ve kêu,
Gió vi vu nâng bổng những cánh diều
Nơi bãi biển vui nô đùa tắm mát.



Có phải em tiết trời thu trong vắt,
Tiếng thơ em như tiếng hót vàng anh,
Cúc nở vàng khoe săc dưới trời xanh.
Anh mê mải ôm vào lòng da diết.







Có phải em giữa mùa đông giá rét
Dẫu hanh khô em là đoá mẫu đơn
Vẫn dịu êm,thoáng một chút dỗi hờn
Hoa là cả 4 mùa anh yêu quý !!!



-----
Hà Nội hè 2015
Anh T.O

Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

MONG MUỐN TỘT CÙNG

Thái Bá Tân

Tôi có một mong muốn,
Mong muốn đến tột cùng,
Rằng cháu tôi khôn lớn
Không phải thành anh hùng.
Không thanh niên cộng sản
Luôn luôn “ba sẵn sàng”.
Không “Đảng viên gương mẫu”
Và “Gia đình vẻ vang”…

Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

ẢNH DU LỊCH ĐÀ LẠT SÀI GÒN HÈ 2017





QUAN NIỆM HẠNH PHÚC CỦA TÔI


*****
Sống lặng lẽ, giản dị.
Giữ hơi ấm gia đình.
Không bon chen, ít bạn.
Làm việc theo ý mình.
Hạn chế việc ra phố.
Chỉ tiêu cái thật cần.
Trong nhà sách đầy giá.
Trẻ nô đùa ngoài sân.
Trời cho gì nhận ấy.
Trời gọi đi thì đi.
Lấy chữ Tâm làm trọng.
Không vướng Tham Sân Si.
Còn sức thì cứ viết.
Có lý, có cả tình.
Chết, tung thơ theo gió,
Không cần ai biết mình.
-----
Thơ THÁI BÁ TÂN

ĐỒNG HƯƠNG XỨ NGHỆ

Thái Bá Tân

Buồn, đồng hương xứ Nghệ
Có quá nhiều anh hùng.
Quá nhiều lãnh tụ đảng
Và quá nhiều cái khùng.
Xưa, tiến lên cộng sản
“Bằng mo cơm, quả cà”.
Nay cặp bánh bảy tạ,
Giữa trời mưa “dâng Bà”.

BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN...

(Kính tặng anh PVĐ và những người lính đã đi qua chiến tranh)
Nguyễn Thị Thanh Yến    


Chàng sinh viên trở về phía sau cuộc chiến
Mắt khô không khốc khóc bạn mình
Những thằng đã hy sinh
Đứa phọt óc, đứa mất đầu, đứa lủng lẳng tim gan
Và những con giòi rung rúc
Những ẩn ức chiến tranh ám ảnh đến khôn cùng...
Rời bút nghiên khoác áo lính oai hùng
Chợt một ngày nhận ra hình như mình đang sai
Khi thằng bạn mình bắn vào em nó
Bà má Miền Nam khóc con đến khản lòng
Đồng đội ơi bao thằng đang nằm lại bìa rừng
Có đứa chỉ mong được chửi con một câu mà không thể
Đứa còn giọt nước cuối cùng cũng phải đánh răng không về bị ế
Có đứa còn chưa kịp mọc lông măng
"Chúng mày không về có trách tao chăng
Dẫu lành lặn bên ngoài nhưng tim tao tơi tả
Giá như được một lần ôm chúng mày mà đập phá
Thì có khi tao sẽ dễ quên hơn"...

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

Hè !




Về đi em mùa hạ lại sang rồi

Mùa hạ đến không nghĩa là trở lại

Cánh phượng năm nay không còn là năm ngoái 

Lối mòn xưa nay cũng đã khác rồi.

Về đi em chỉ ba tháng hạ thôi 

Rồi chóng vánh mình anh về dĩ vãng 

Kỷ niệm chênh vênh đi lạc giữa hiên đời 

Về đi em mùa hạ của tôi ơi!

 

(ST) :


Anh không còn tuổi học trò 

Ngồi nhìn hoa phượng bên hồ nhẹ rơi

Con ve đã lột xác rồi 

Chỉ còn đọng lại bồi hồi thời gian 

Mỗi khi cuốc gọi hè sang

 Mỗi khi đứng dưới trái bàng chín cây 

Bỗng nhiên nhớ ... 


( HP )

LƯU TẠM : NHỮNG BÀI ĐÃ XÓA NGÀY 18/5/2017

Kỷ niệm cuối cùng 





Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

CHUYỆN XÃ ĐỒNG TÂM !

Bùi Hoàng Tám


"Đầu hàng" đi, những người dân Đồng Tâm.
"Đầu hàng" đi, những người dân Đồng Tâm.
Mỏng manh thế, làng làm sao chống nổi
Già trẻ, gái trai hãy ôm đầu, quì gối
Để cầu xin lấy hai chữ "khoan hồng"
Họ đa mưu, tiền lắm, quân đông
Làng có gì ngoài gạch đá và dăm ba cái gậy
Mấy đứa trẻ con, dăm cụ già đi còn run rẩy
Thì làm sao chống lại nổi, làng ơi!
Nghĩ về làng mà nước mắt nghẹn ngào rơi
Lòng day dứt bởi nhiều câu hỏi
Đất nước sẽ ra sao, nếu người dân vô tội
Phải giơ tay khuất phục trước cường quyền...