Tan vỡ rồi, chắp vá chẳng lành đâu
Hãy cố gắng bớt sầu, tâm thanh thản.
Chuyện qua rồi có giật mình than vãn
Lỗi do ai, trĩu nặng lại buồn thêm.
Trời trở gió, lác đác lá bên thềm
Nó mỏng manh, làm tim ta quặn thắt.
Có lẽ nào tự nhiên là rất thật
Tình chúng mình như xác lá tàn ư ?
Dù không muốn nhưng đâu thể khước từ
Khi số phận an bài, duyên có thế
Đành chấp nhận, phản ứng thì không thể.
Chống làm sao, định mệnh lắm đa đoan
Nghĩ về anh, lòng bề bộn ngổn ngang
Biết nói gì, trăm ngàn lần im lặng
Thời gian ơi trôi nhanh và yên lắng
Để cho ta xoa dịu một tình yêu !!!
-----
Hà nội ngày 25.3.2017
Như Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét