(Viết theo lời một người vợ Liệt Sĩ đánh Tàu)
Đặng Huy Văn
Biên cương Bính Thân về
Nắng xuân vàng rực rỡ
Viếng mồ anh em nhớ
Ngày cưới ở hai quê
Rộn ràng tràng pháo nổ
Trẻ con đứng đầy đường
Nhìn nhà trai đi bộ
Qua Bến Đò mà thương!
Tết Kỷ Mùi anh đi
Qua Đò em bật khóc
Anh hứa Canh Thân về
Sẽ cùng vui hạnh phúc!
Nhưng nào ai ngờ được
Ngày Mười Bảy tháng Hai!
Giặc Tàu sang xâm lược
Chỉ sau có mấy ngày
Chúng giết anh trên đồi
Mẫu Sơn heo hút gió
Nhìn mộ anh nằm đó
Âm thầm nước mắt rơi!
Ba mươi bảy năm rồi
Không mấy ai viếng mộ
Bởi vua quan mình sợ
Tàu trừng phạt, anh ơi!
Xuân này em cùng mẹ
Sẽ rước mộ anh về
Nơi làng quê bé nhỏ
Cùng ông bà anh nghe!
Bởi Mẫu Sơn có thể
Sắp thành đất Tàu rồi
Biên cương giờ buồn lắm
Ai thương mình, anh ơi!
Anh có thiêng hãy độ
Cho đất nước, xóm làng
Cháu con luôn mạnh khỏe
Để đánh Tàu xâm lăng!
Hà Nội, 16/2/2016
Đặng Huy Văn: Sáng sớm ngày
17/2/1979, hơn 60 vạn quân Trung Quốc đã ào ạt tràn sang xâm lược sáu tỉnh Biên
Giới phía Bắc của Việt Nam là Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Giang, Lao Cai
và Lai Châu. Giặc Tàu đã giết chết hàng chục ngàn dân thường vô tội và gây
thương vong cho hàng vạn bộ đội Việt Nam . Bạn tôi là một người lính Biên
Phòng quê ở huyện Đan Phượng, Hà Nội vừa cưới vợ xong cũng đã ngã xuống vì đạn
pháo giặc Tàu tại cao điểm Mẫu Sơn, Lộc Bình, Lạng Sơn vào sáng ngày 17/2/1979
ấy. Anh ra đi đã để lại một mẹ già và người vợ trẻ mới cưới.
Năm nay, mẹ và vợ bạn tôi quyết định sẽ đưa
mộ phần của anh ấy từ Mẫu Sơn về an táng tại quê nhà vì sợ giặc Tàu sẽ tràn
sang xâm lược Biên Giới nước ta một lần nữa. Xin gửi tới hương hồn của anh ấy
bài viết này như một nén nhang tưởng niệm tới vong linh của anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét