Qua Đèo Ngang
Đinh Bá Truyền
Bước tới Đèo Ngang bỗng trúng tà
Mù trời ống khói Formosa
Nghênh ngang Vũng Áng, Tàu ngàn đứa
Nhung nhúc Kỳ Anh, Khựa vạn nhà
Chất độc đen ngòm ô nhiễm biển
Cá tôm trắng phếu chết ra ma
Dừng chân đứng lại lòng tê tái
Một mảnh sơn hà đã thuộc Hoa.
Xin kính mời các cụ, các thi hữu xa gần cùng họa bài Qua Đèo Ngang, bản mới. Xin gửi thơ họa bằng cách comments bên dưới, hoặc gửi về hộp thư:chuteu2015@gmail.com
Tễu Blog dự kiến sẽ mời một hội đồng chấm, do Cụ Hoài Yên làm Chánh chủ khảo, Giáo sư Lê Văn Đặng làm Phó Chủ khảo để chọn ra các bài hay nhất và trao giải.
Đinh Bá Truyền
Bước tới Đèo Ngang bỗng trúng tà
Mù trời ống khói Formosa
Nghênh ngang Vũng Áng, Tàu ngàn đứa
Nhung nhúc Kỳ Anh, Khựa vạn nhà
Chất độc đen ngòm ô nhiễm biển
Cá tôm trắng phếu chết ra ma
Dừng chân đứng lại lòng tê tái
Một mảnh sơn hà đã thuộc Hoa.
Xin kính mời các cụ, các thi hữu xa gần cùng họa bài Qua Đèo Ngang, bản mới. Xin gửi thơ họa bằng cách comments bên dưới, hoặc gửi về hộp thư:chuteu2015@gmail.com
Tễu Blog dự kiến sẽ mời một hội đồng chấm, do Cụ Hoài Yên làm Chánh chủ khảo, Giáo sư Lê Văn Đặng làm Phó Chủ khảo để chọn ra các bài hay nhất và trao giải.
Từ khi đề xuất cuộc họa thơ này, chúng tôi không hình dung lại được các cụ hưởng ứng mạnh mẽ đến như thế. Có thể mường tượng là các cụ khắp trong nam ngoài bắc đang chống gậy lên Đèo Ngang tụ tập một Hội nghị Diên Hồng của thời đại mới, với quyết tâm: Chống Tàu và đòi đuổi Formosa cút khỏi Việt Nam.
Xin giới thiệu tiếp các bài họa:
Chùm bài họa của cụ Lê Trọng Quân
BÀI 1
Bước đến Ðèo Ngang: Vụt trúng tà
Cỏ cây chết hết, chẳng còn hoa
Lom khom kiếm sống, dân hàng loạt
Tan tác, tìm ăn khắp mọi nhà
Vũng Áng trở thanh vương quốc ’"Khựa’’
Miền Trung sắp biến: Ðất Trung Hoa
Dừng chân nhìn ngắm: Trời, Non, Nước
Liệu có còn không: Tổ Quốc Ta !
BÀI 2
Bước tới Ðèo Ngang đang xế tà
Ðâu còn cây cỏ, đá và hoa
Lom khom dưới núi, người đoàn lũ
Lác đác ven sông xiêu vẹo nhà
Trí thức đau lòng kêu ’’Quốc…Quốc’’
Dân đen tuyệt vọng: gọi ’’Gia…Gia’’
Dừng chân, suy nghĩ : Vì đâu thế
Cứu nước cùng nhau - Chỉ chúng ta .
BÀI 3
Bước tới Ðèo Ngang đã chiều tà
Ðâu còn cây, cỏ, đá và hoa
Dân Việt bao phen thù uất hận
Giặc Tàu liên tục cướp nước ta
Bè lũ Việt Gian hùa bán nước
Bắc phương mua hết bọn lâu la
Ngắm nhìn Tổ Quốc lòng thắt quặn
Một mảnh tình chung ta với ta !
Bài họa của Cụ Trần Công Tam (Sài Gòn)
Qua Hà Tĩnh
Mới sáng mà sao cảnh chiều tà
Bầu trời ám khí Pho mô sa
Xót thương Hà Tĩnh, dân đà khổ
Rước phải Tầu Ngô, khốn vạn nhà
Biển đó, thuyền đây ngàn ngăn cách
Đất đây, nước đó vẩn xi - nuya (chất độc xianuya - thạch tín)
Chạnh lòng cám cảnh, buồn tê tái
Đất Mẹ bao giờ mới thoát Hoa.
Bài họa của Cụ Trần Công Khanh
Chính trọng ngân chính phải lụy tà
Cớn cong đanh đá cá chim sa
Rước voi cõng rắn vài mươi đưá
Quạnh bếp treo niêu mấy vạn nhà
Chỉ lối vạch đường hồn dâng quỷ
Tham vàng bỏ ngãi xác biếu ma
Lạc Hồng thiêm thiếp bao giờ dậy
Đốt pháo dựng nêu đón xuân hoa ?
BÀI 1
Bước đến Ðèo Ngang: Vụt trúng tà
Cỏ cây chết hết, chẳng còn hoa
Lom khom kiếm sống, dân hàng loạt
Tan tác, tìm ăn khắp mọi nhà
Vũng Áng trở thanh vương quốc ’"Khựa’’
Miền Trung sắp biến: Ðất Trung Hoa
Dừng chân nhìn ngắm: Trời, Non, Nước
Liệu có còn không: Tổ Quốc Ta !
BÀI 2
Bước tới Ðèo Ngang đang xế tà
Ðâu còn cây cỏ, đá và hoa
Lom khom dưới núi, người đoàn lũ
Lác đác ven sông xiêu vẹo nhà
Trí thức đau lòng kêu ’’Quốc…Quốc’’
Dân đen tuyệt vọng: gọi ’’Gia…Gia’’
Dừng chân, suy nghĩ : Vì đâu thế
Cứu nước cùng nhau - Chỉ chúng ta .
BÀI 3
Bước tới Ðèo Ngang đã chiều tà
Ðâu còn cây, cỏ, đá và hoa
Dân Việt bao phen thù uất hận
Giặc Tàu liên tục cướp nước ta
Bè lũ Việt Gian hùa bán nước
Bắc phương mua hết bọn lâu la
Ngắm nhìn Tổ Quốc lòng thắt quặn
Một mảnh tình chung ta với ta !
Bài họa của Cụ Trần Công Tam (Sài Gòn)
Qua Hà Tĩnh
Mới sáng mà sao cảnh chiều tà
Bầu trời ám khí Pho mô sa
Xót thương Hà Tĩnh, dân đà khổ
Rước phải Tầu Ngô, khốn vạn nhà
Biển đó, thuyền đây ngàn ngăn cách
Đất đây, nước đó vẩn xi - nuya (chất độc xianuya - thạch tín)
Chạnh lòng cám cảnh, buồn tê tái
Đất Mẹ bao giờ mới thoát Hoa.
Bài họa của Cụ Trần Công Khanh
Chính trọng ngân chính phải lụy tà
Cớn cong đanh đá cá chim sa
Rước voi cõng rắn vài mươi đưá
Quạnh bếp treo niêu mấy vạn nhà
Chỉ lối vạch đường hồn dâng quỷ
Tham vàng bỏ ngãi xác biếu ma
Lạc Hồng thiêm thiếp bao giờ dậy
Đốt pháo dựng nêu đón xuân hoa ?
Một số bài họa của các cụ chửa biết quý danh
PHỐ MỒ SA
PHỐ MỒ SA
Mãi mãi Đèo Ngang bóng xế tà
Người dân nhỏ bé khốn cùng sa
Khói đen mù mịt, toàn khí độc
Bệnh hoạn tìm thăm khắp mọi nhà
Đói nghèo xơ xác từng thôn xóm
Ho hen đói kém, sắp làm ma
Đừng hỏi ngày mai về đâu nhỉ
Giỗ tết còn không một nhành hoa
ĐÈO NGANG_ PHỐ MỒ SA
Có đến Đèo Ngang buổi xế tà
Ngàn dân than khóc, mưa lệ sa
Bếp lạnh không nồi, không củi lửa
Còn biết tìm đâu một mái nhà?
Con trẻ tha hương gầy nỗi nhớ
Cụ già thoi thóp, ai làm ma?
Lữ khách đau lòng quay trở gót
Còn đâu yên ấm, giấc mơ hoa?
Bếp lạnh không nồi, không củi lửa
Còn biết tìm đâu một mái nhà?
Con trẻ tha hương gầy nỗi nhớ
Cụ già thoi thóp, ai làm ma?
Lữ khách đau lòng quay trở gót
Còn đâu yên ấm, giấc mơ hoa?
Giặc đến từ đâu? Nặng khí tà
Bẫy ngầm, mưu hiểm, toàn dân sa
Cho hay giặc ủ từ trong trứng
Ai đem thù nước, ỉm trong nhà?
Một sớm đất bằng khơi dậy sóng
Non nước u buồn: bãi tha ma.
Bao giờ diệt hết quân thù đó
Cơ đồ tiên tổ, gấm thêu hoa.
Bẫy ngầm, mưu hiểm, toàn dân sa
Cho hay giặc ủ từ trong trứng
Ai đem thù nước, ỉm trong nhà?
Một sớm đất bằng khơi dậy sóng
Non nước u buồn: bãi tha ma.
Bao giờ diệt hết quân thù đó
Cơ đồ tiên tổ, gấm thêu hoa.
Vận nước suy vi buổi xế tà
Đèo Ngang tung tác lũ yêu ma
Hại nước nào riêng mình tổng Cự
Lừa dân đâu chỉ mỗi thượng Hà
Biển chết, Thiên cầm đau trăm họ
Mất đất, Đông yên khổ vạn nhà
Bao giờ dân nổi can qua nhỉ
Cho đèo xanh mãi với cỏ hoa.
Đèo Ngang nay đã ám khí tà
Lù lù một đống formosa
Lô nhô cột khói tuôn mù mịt
Ngấm ngầm ống nước xả độc ra
Mặt đất đìu hiu người cô quạnh
Đáy biển hoang vu cá ra ma
Thuyền câu đắp chiếu như mộ gió
Quán xá then cài tựa nhà pha
Ai về Hà Tĩnh cho ta hỏi
Khi mô nơi ấy hết Hán Hoa.
Đèo Ngang tung tác lũ yêu ma
Hại nước nào riêng mình tổng Cự
Lừa dân đâu chỉ mỗi thượng Hà
Biển chết, Thiên cầm đau trăm họ
Mất đất, Đông yên khổ vạn nhà
Bao giờ dân nổi can qua nhỉ
Cho đèo xanh mãi với cỏ hoa.
Đèo Ngang nay đã ám khí tà
Lù lù một đống formosa
Lô nhô cột khói tuôn mù mịt
Ngấm ngầm ống nước xả độc ra
Mặt đất đìu hiu người cô quạnh
Đáy biển hoang vu cá ra ma
Thuyền câu đắp chiếu như mộ gió
Quán xá then cài tựa nhà pha
Ai về Hà Tĩnh cho ta hỏi
Khi mô nơi ấy hết Hán Hoa.
Bài họa của Cụ Nguyễn Y
Đèo Ngang hiện đã rất lắm tà
Formosa đó chẳng sai ngoa
Kim Cự thực danh quân gian trá
Tuấn Nhân loài chó cất giọng ma
Kết cục phạt tiền vừa nửa tỷ
Hoàn thuế xem ra cũng bằng hòa
Phe nhóm hiện nguyên hình bán nước
Toàn dân hãy tỉnh cứu nước nhà
Bài họa thứ 3 của Cụ Lý Đức Quỳnh
Bài họa 3: NỖI ĐAU
Từ khi chọn thép,lũ gian tà
Xéo mãi dân lành,núm ruột sa
Bọn trẻ di cư trường bỏ lớp
Làng thôn giải tỏa núi thêm nhà
Phố sinh con hỏn lai thằng Khựa
Biển chết ngư trường hóa bãi ma
Đạo lý,đa kim dần phá sản
Bầy hầy rác rưởi,biết đâu hoa !
Lý Đức Quỳnh 13.8.2016.
Bài họa của Cụ Văn Cường
FORMOSA
Vũng Áng đìu hiu bóng ác tà
Chu Phàm móc ngoặc với Trung Hoa
Lôm nhôm dự án, Đàì xây cảng
Nhấp nhổm công nhân, Khựa dựng nhà
Cá chết, môi trường đầy độc hại
Dân buồn, xã hội lắm oan gia
Thu gom thủy sản làm khô mắm
Nghịch cảnh đau buồn, ta giết ta !
Bài họa của Cụ Đống Hoài Nam
ĐUỔI FORMOSA
Về qua Hà Tĩnh gặp lũ tà
Ngông nghênh tên gọi Formosa
Mù trời khói độc, đen lòng biển
Chất thải còn chôn khắp vườn nhà
Tàn diệt kiểu này dân Nam chết
Đất đai, trời biển hoá tha ma
Hỡi ơi dân Việt đừng cam chịu
Đồng lòng đuổi chúng cút về Hoa!
Chùm bài họa của Cụ bà LÝ LỆ TRÂN
Bài 1
Đường đến Đèo Ngang: Chính lộn Tà
Tử khí tuôn từ Formosa
Kỳ Anh, Vũng Áng đầy ’’chú hỏa’’
Đà Nẵng, Đèo Ngang ’’Khách’’ lắm nhà
Biển độc, cá tôm thi nhau chết
Đất lành con cháu sẽ thành ma
Dừng chân suy gẫm vì đâu tá
Tổ quốc nguy cơ thuộc giặc Hoa
Bài 2
Vũng Áng, Kỳ Anh sáng, chiều tà
Khí độc phun từ Formosa
Ăn phải, cá tôm chết đầy biển
Dân cư nhiễm độc sẽ ra ma
Hà Tĩnh, Thừa Thiên, cùng Đà, Quảng
4 vùng rồi sẽ thành tha ma
Dừng chân trăn trở cùng suy nghĩ:
Đuổi sạch chúng đi - khỏi thành Hoa
BÀI 3
Từ Bắc vào Nam lúc chiều tà
Qua Kỳ Anh đến Formosa
Làm miếu, dân Tầu lơ láo ngự
Nghênh ngang lũ Khựa dựng xây nhà
Biển chết, sinh linh lần lươt tử
Dân lành trúng độc dần thành ma
Dừng chân ngắm biển, nhìn đất nước
Chung sức, chung lòng – sẽ thoát Hoa
Bài họa của Cụ Hoa Hồng Đen
Bài 1
Ai oán đèo Ngang buổi chiều tà,
Ngông nghênh hống hách lũ Fócma,
Nha sai.quan lại lo đục khoét,
Kế hiểm,mưu thâm hại nước nhà,
Kỳ Anh,Vũng Áng đang tan tác,
Biển cả vườn đồng bãi tha ma,
Cá chết_ rồi đây “ GÌ” chết tiếp,
Vua Hùng phẫn nộ: “Tống khứ Hoa”
Bài 2
Lẩn quất Đèo Ngang ám khí tà,
Giặc Tàu mưu kế diệt dân ta:
Vũng Áng-Kỳ Anh vùng yếu địa,
“Nỏ thần” nay thuộc Fóc-mồ -sa
Một lũ quan tham tiền và gái,
Bán đứng Ông Bà cả Mẹ Cha,
Đất Mẹ thân thương khẩn thiết gọi:
Đứng lên tống khứ lũ “Giặc Hoa”.
Bài họa của thi hữu Phương Thụ
Bước tới đèo Ngang tức chết bà
Vì đâu nên nỗi Formosa
Dân choa biển chết không chài cá
Nước mệ đất ô thảm vạn nhà
Nhớ trước lợi dân lo cứu nước
Ngẫm sau quyền đảng quyết thuộc hoa
Bảo giờ đầy tớ vào nhà đá
Thì nước non này hết nạn Hoa.
Bài họa của một Cụ chưa cho biết tên thật:
Bước tới Miền Trung: mắt ướt nhòa
Quặn lòng biển thét Formosa.
Cá tôm chết trắng đầy trên cát
Mà chính quyền vui nhận đô la.
Thương nước đau lòng nhìn biển chết
Yêu nhà phải đuổi Formosa.
Cùng cứu giống nòi nên đoàn kết
Đừng để "bạn vàng" giết chúng ta.
Bài họa của Cụ Vũ Kiêu
Họa bài "Qua đèo Ngang"
Một vùng cỏ áy lợt bóng tà
Đòi phen gió táp với mưa sa
Quan hiếp dân đen hầu bợ giặc
Lại không vì nước chỉ vì nhà
Lần lừa ngấm độc người hóa quỷ
Hại thay thác xuống cá làm ma
Phong trần mài bén gươm một lưỡi
Giữ nước gìn non mãi gấm hoa.
Bài họa của Cụ Trần Hùng Thắng
Mai nở hoa
Đâu chỉ Đèo Ngang mới trúng tà
Khắp trời Nam Việt phủ mây sa
Tan hoang rừng trụi đau lòng đất
Xơ xác đồng khô khổ mọi nhà
Nghịch tặc phá rừng mau hóa quỷ
Khựa bang lấn biển sớm thành ma
Môi trường chung sức ta khôi phục
Để giải sơn hà mãi nở hoa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét